KINH ĐỊA TẠNG BỒ TÁT BỔN NGUYỆN
---------
Xưng danh-hiệu chư Phật
pHẩm THứ CHíN:
Lúc đó ngài Địa-Tạng bồ-Tát,
Quỳ hướng lên Đức Phật trình tâu:
“bạch Thế-Tôn! Chúng đời sau
vì còn ngu dại, Con cầu nói ra,
Cho chúng cõi Ta-bà sanh tử,
biết lợi lạc, lành dữ là chi!
Thế-Tôn! Mở lượng từ-bi,
Cho Con được nói cũng vì chúng-sanh”
Phật bảo: “Ôi! thật lành bồ-tát!
vì muôn loài, khao-khát độ sanh,
Lòng từ độ chúng hữu-tình
Đang mắc tội khổ thác sinh sáu đường.
Muốn nói sự suy-lường chẳng thấu,
Lợi ích cho kiếp hậu lai sinh,
bây giờ phải lúc thuyết-trình,
Ông nên gấp nói chúng-sanh đương chờ.
giả như sớm thời-cơ hoàn-tất,
nguyện của Ông day-dứt lâu nay,
niết-bàn ta muốn nhập ngay,
Không còn lo ngại đời này kiếp sau,
Chúng-sanh chẳng biết đâu nương-tựa.
Địa-Tạng-vương lần nữa trình thưa:
“Thế-Tôn! vô-lượng kiếp xưa,
Có Phật đem pháp đại-thừa độ sanh,
Chúng được nghe pháp lành chân-thật,
Của vô-biên-Thân Phật, như-Lai.
Chỉ nghe danh-hiệu của ngài,
Mà lòng cung-kính tạm thời phát-sanh,
bốn mươi kiếp tội-tình đã tạo.
nhờ oai danh rốt-ráo tiêu-trừ,
Huống chi tượng đắp, hình tô,
Được bao lợi ích tiền-đồ lai sanh!
Lại hằng-sa kiếp lành quá-khứ,
Thánh-nhân vào sanh tử luân-hồi,
Đắc thành đạo quả như-Lai,
Danh-hiệu bảo-Thắng ngự đài kim-cang.
nếu có kẻ thiện nam thiện nữ,
Được nghe danh khởi sự qui-y,
Móng tay vừa khảy, tức thì
nơi đạo vô-thượng chẳng hề thối lui.
Lại một thuở trong đời quá khứ,
Phật giáng thần, danh-tự của ngài,
ba-Đầu-Ma-Thắng như-Lai.
Đại-từ tâm trải muôn loài triêm-ân.
nếu như có thiện nhân nam nữ,
Để lọt tai danh-tự của ngài,
nghìn lần trong kiếp hậu lai,
Sáu từng trời dục là nơi sanh về.
Huống chi là mải-mê xưng niệm,
Danh-hiệu ngài chẳng đếm, chẳng ngưng,
Phước lành nào có chi bằng,
Toà sen vô-thượng siêu-thăng lên ngồi.
Lại bất khả thuyết thời quá-khứ,
Phật ra đời cứu-độ hàm-linh,
Hiệu Sư-Tử-Hống chính danh,
Có người nam nữ tâm lành được nghe.
Tâm chí-thành hướng về Đức Phật,
vận trực-tâm chân-thật qui-y,
vô-lượng chư Phật hả hê,
Xoa đầu thọ-ký hậu kỳ như-Lai.
Lại vô-số kiếp dài thuở trước,
Chúng Diêm-Phù lại được nghe danh,
Câu-Lưu-Tôn Phật đã thành,
giảng rao Chánh-pháp thực-hành đạo thâm.
người nam nữ thành-tâm chiêm-ngưỡng,
Hoặc cúng-dường hình tượng như-Lai,
Đời Hiền-kiếp pháp-hội khai,
Của nghìn Đức Phật, lên đài Phạm-vương.
Được chư Phật mười phương thọ-ký,
Kiếp hậu lai thong-lý sinh-linh,
vô-tình cùng chúng hữu-tình,
Học đạo vô-thượng mà thành như-Lai.
Thuở quá-khứ kiếp dài vô-số,
Phật ra đời cứu-độ chúng-sanh,
Tỳ-bà-Thi, có hiệu-danh,
Hành-trì tứ đẳng (16)
, đắc thành như-Lai.
Danh-hiệu ngài dẫu ai nghe được,
ba nẻo tà nhờ phước chẳng sa.
Dầu sanh tại cõi Ta-bà,
Cõi vui thù-thắng ấy là nhân Thiên.
Lại vô-lượng vô-biên đời trước,
Phật giáng thần ngũ trược cõi mê.
Dạy người bỏ ác quay về,
Qui-y chánh-pháp lầm mê dứt trừ.
Danh-hiệu Đa-bửu như-Lai, Phật
Trải tâm từ chân-thật độ người.
Ai nghe danh-hiệu Phật rồi,
Lià ba đường ác, cõi trời hưởng vui.
Thuở quá-khứ kiếp đời vô-lượng,
Thị-hiện thân bửu-Tướng như-Lai,
Rộng truyền chánh-pháp không hai,
Chúng-sinh nghe pháp nạn tai tiêu-trừ.
Phát khởi tâm phụng-thờ cung-kính,
Không bao lâu chánh-định thân tâm,
A-La-Hán quả dự phần,
niết-bàn chứng nhập chẳng cần tái sanh.
Lại vô-lượng đời lành quá-khứ,
Ca-Sa-Tràng danh-tự như-Lai,
vì thương sáu nẻo vào đời,
Ai nghe danh-hiệu đều vui thoát trần.
vượt sinh tử một trăm đại kiếp.
Công-đức hồng-danh nhiếp nạn tai,
Khó bàn oai-lực như-Lai,
nếu lòng nhứt niệm tụng hoài hồng-danh.
Lại nói về duyên lành quá-khứ,
Đại-Thông-Sơn-vương tự như-Lai,
Chúng sinh tội khổ ai-hoài,
Xuống trần cứu-độ muôn loài bình yên.
người nam nữ ưu-phiền chẳng đoạn,
nghe danh ngài chuyển hoán thức tâm.
Được chư Phật giải mê lầm,
nhờ vi-diệu pháp đạt tâm bồ-Đề.
Hằng-sa kiếp trở về quá-khứ.
Hằng-sa Phật, Điều-ngự giáng trần,
Đức Tịnh-nguyệt, Đức Sơn-vương,
Đức Trí-Thắng, Đức vô-Thượng đản-sanh,
Trí-Thành-Tựu,Tịnh-Danh-vương giáng,
Đức Diệu-Thinh, Đức Mãn-nguyệt lai,
Thế-Tôn, Phật-đà, như-lai...
Hiện thân cõi thế muôn loài triêm-ân.
Chúng sinh cõi hồng-trần hiện-tại,
Hoặc vị-lai đều phải nên làm,
Thiên, nhân, hoặc nữ hoặc nam,
niệm danh-hiệu Phật dành làm thiện-nhân,
niệm một Phật vô-ngần công-đức,
Huống chi niệm muôn ức Phật-đà.
Lúc sanh, lúc tử ấy là
nhờ chuyên niệm Phật, nẻo tà chẳng vương.
Trong nhà có người đương hấp-hối,
gia-quyến lo tội-lỗi sinh tiền,
Ra sức niệm Phật tinh-chuyên,
Thì bao nghiệp-báo khổ liền tiêu-tan.
Trừ năm tội đoạ sang vô-gián,
Muốn thoát ra phải quán rất sâu:
Đáng muôn ức kiếp khổ đau,
Đã vào vô-gián dễ dầu thoát ra!
Lúc lâm-chung người nhà lo-liệu,
Thay nhau niệm danh-hiệu Phật-đà,
Khẩn-cầu lực Phật cứu ra,
Tội kia dù nặng dần-dà tiêu-tan.
nhờ chẳng thể nghĩ bàn tha-lực,
nếu tự mình ra sức thực-hành,
Xưng danh-hiệu Phật chí-thành,
Lợi ích vô-hạn, phước lành vô-biên.
-----------
HếT QUYểN TRUNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét