Thứ Ba, 13 tháng 9, 2011

KINH ĐỊA TẠNG BỒ TÁT BỔN NGUYỆN - Phẩm Thứ Mười Một

KINH ĐỊA TẠNG BỒ TÁT BỔN NGUYỆN
Địa-Thần Hộ Pháp
PHẩm THứ mƯời mộT:

  Lúc đó trong các vì hội-chúng, 
Có Kiên-Lao, là bực Địa-Thần 
Hướng về Đức Phật bạch rằng:
“Xưa rày Con có duyên từng ngưỡng-chiêm 
và đảnh lễ vô-biên bồ-Tát, 
Đều là bậc quảng-bác biện-tài, 
Thần-thông, trí-tuệ vượt đời,
Các ngài thường độ khắp loài chúng sinh. 
Hôm nay được duyên lành diện-kiến 
Địa-Tạng-vương thệ-nguyện rất sâu! 
Sánh cùng bồ-Tát hàng đầu,
Thì thệ-nguyện đó cơ-mầu  (19) khó so! 
ngài Địa-Tạng có cơ-duyên lớn 
với chúng-sinh trong chốn Diêm-Phù! 
So cùng bồ-Tát văn-Thù!
Phổ-Hiền, Di-Lặc, đại-từ Quán-Âm, 
Cũng hoá thân nghìn trăm độ chúng, 
Khắp sáu đường mà ứng-hiện thân, 
Cũng còn có lúc mãn-hoàn,
Còn ngài Địa-Tạng không màng lâu xa. 
Phát thệ-nguyện giáo tha chẳng chán, 
Quyết một lòng chuyển-hoán hoàn-toàn 
Chúng-sinh ba cõi sáu đàng,
Dù qua số kiếp như Hằng-hà-sa. 
bạch Thế-Tôn! Con là Thần-Địa, 
Có lời khuyên hiện-thế, đời sau, 
Chúng sanh muốn lợi cao sâu,
Trong vườn nên cất khám lầu phương nam. 
Thờ Địa-Tạng nghiêm-trang sạch sẽ, 
Đúc tượng đồng, hoặc vẽ tranh hình, 
ngày đêm lễ-bái, tụng kinh,
Khẩn-cầu Địa-Tạng hiển-linh oai-thần. 
Thời sẽ được mười phần lợi-ích: 
Một là tăng mậu-dịch đất-đai, 
Hai là nhà cửa an-vui,
ba là người chết sinh nơi trời lành. 
bốn là kẻ hiện sanh lợi-lạc, 
năm, cầu chi cũng đắc-ý thành, 
Sáu là tai-hoạ tránh mình,
bảy là trừ việc chẳng lành hư-hao. 
Tám là chẳng chiêm-bao ác mộng, 
Chín có thần hộ-tống vào ra  
Chở-che khỏi nạn phong-ba,
Mười là gặp Thánh-nhân mà náu-nương. 
bạch Thế-Tôn! Con thường khuyên bảo, 
Chúng-sinh hiện đời đáo vị-lai, 
nghe lời Con đã chỉ bày,
Cúng-dường Địa-Tạng ở ngay trong nhà, 
Sớm tối lại thiết-tha chiêm-ngưỡng, 
Lợi ích trên được hưởng bền lâu.” 
Địa-Thần lại bạch như sau:
“Thế-Tôn! Con cũng nguyện cầu phát tâm
nếu sau này thiện nam tín nữ 
Ở tại nơi cư trú có thờ, 
Hình Địa-Tạng, đắp hoặc tô,
Có thêm kinh-điển Phật vừa thuyết ra. 
Hằng thờ cúng, thiết-tha đọc tụng, 
Kinh-điển này thời chúng Địa-Thần, 
Sẽ đem oai-lực vô-ngần,
Chở-che, bảo-vệ thập phần bình-an. 
Tránh hoạ nước, lửa, ngăn trộm cướp, 
nạn nhỏ to cũng được tiêu-trừ.” 
Phật rằng: “Ông có lòng từ,
Lực-thần rộng lớn chẳng ngờ-vực đây! 
Thần-lực ấy nào ai dám sánh? 
bởi vì sao? Địa-lãnh Diêm-Phù 
Đều nhờ oai lực công-phu
Của Ông hỗ-trợ hưng-phù mà nên. 
Từ cỏ cây, thuốc men, cát đá 
Lúa, mè, tre, đến cả ngọc châu 
Trong lòng đất chứa nông sâu,
Đều nhờ thần-lực nhiệm-mầu của Ông. 
nay Ông lại truyền-thông lợi-ích, 
Địa-Tạng-vương nguyện đích độ đời. 
Thần-thông công-đức cao vời
Của Ông càng được đời đời trưởng-tăng. 
này Địa-Thần! nhược bằng nam nữ, 
Trong đời sau gìn-giữ căn-lành, 
Cúng dường Địa-Tạng tượng, hình
Đem Kinh “bổn-nguyện” chí-thành tán-dương. 
Dù tu-hành chỉ nương một chuyện, 
Dạy trong Kinh bổn-nguyện Tạng-vương, 
Ông nên cố gắng lo-lường,
Hãy dùng thần-lực mà thương người này. 
Thường ủng-hộ đêm ngày, sau trước, 
ngăn trở điều ngang-ngược đến tai. 
Huống-hồ nạn khổ quấy rầy.
Đừng cho khổ cảnh vò-dày đến thân. 
Chẳng phải chỉ Địa-Thần ủng-hộ, 
Còn có hàng thân-cố Phạm-vương, 
Chư Thiên, Đế-Thích đương trường,
Cũng đều chiếu-cố tìm phương hộ-trì. 
Sao Hiền-Thánh đều vì người ấy, 
Mà ra công hết thảy hộ-trì? 
Cũng do người ấy chẳng nghi,
nhất tâm lễ-bái tụng-trì tượng kinh. 
Kinh bổn-nguyện chí-thành đọc tụng, 
Tượng Tạng-vương thờ cúng đêm ngày. 
Tự nhiên biển khổ xa bay,
Chứng được đạo-quả vào ngay niết-bàn. 
vì thế nên khó bàn công-đức, 
Của người thường chân thực cúng-dường 
Địa-Tạng bồ-Tát nguyện-vương
nên được bảo-hộ sánh dường báu châu. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét