Thứ Ba, 13 tháng 9, 2011

KINH ĐỊA TẠNG BỒ TÁT BỔN NGUYỆN - Phẩm Thứ Mười Ba

KINH ĐỊA TẠNG BỒ TÁT BỔN NGUYỆN
---------
Dặn-Dò Cứu-Độ Nhân Thiên
PHẩm THứ mƯời ba:

1.Đức Phật giao-phó
  Lúc bấy giờ Thế-Tôn trong hội, 
Cất cánh tay như khối vàng ròng, 
Xoa đầu bồ-Tát, bảo rằng;
“Địa-Tạng! Địa-Tạng! Oai phong ai bì, 
Thần-lực Ông chẳng chi bàn nổi, 
Trí-huệ Ông chẳng lỗi mảy may, 
biện-tài khôn kẻ sánh tày!
Dầu cho chư Phật đủ đầy mười phương, 
Muốn khen-ngợi, tìm đường tuyên-thuyết; 
Qua trăm nghìn muôn kiếp chẳng xong, 
này Địa-Tạng! Địa-Tạng Ông!
Ở trời Đao-Lợi, trong cung Thiên-đình, 
Trước pháp-hội thiện-lành các cõi, 
Số Phật-Đà chẳng nói hết đâu, 
Các vị bồ-Tát hàng đầu,
Cùng chúng bát bộ Ma-hầu, Thiên, Long... 
Một lần nữa, Ta mong giao-phó 
Hàng chúng-sinh quốc-độ Ta-bà, 
vướng trong ba cõi, chưa ra
Ở trong nhà lửa rất là hiểm-nguy. 
Mong Ông hãy từ-bi thương-xót, 
Độ chúng-sinh khỏi lọt đường tà, 
Một ngày khổ cũng gọi là,
Huống chi để chúng đọa-sa A-Tỳ, 
Hoặc địa-ngục nặng-nề vô-gián 
Đoạ vào rồi ai đoán ngày ra? 
ngàn muôn ức kiếp cõi ma,
Chịu bao thống-khổ thật là đáng thương! 
này Địa-Tạng! Hãy tường tâm-tánh 
Của chúng-sinh địa-lãnh Diêm-Phù. 
Phần đông tâm địa mịt-mù,
Quen theo thói ác khó tu pháp lành! 
Thảng hoặc có kẻ sanh tâm thiện, 
Không bao lâu cũng chuyển thối lui! 
Trong khi duyên ác sục-sôi,
Luôn luôn tăng-trưởng phá người muốn tu. 
vì lẽ đó, Ta dù vất-vả 
Phân thân này giáo-hoá chúng-sanh, 
Trăm ngàn hình tướng ác, lành,
Tùy theo căn-tánh chúng-sanh hộ-trì. 
Làm cho chúng một khi tỉnh mộng, 
Sẽ chuyển tâm mà sống thanh-bình. 
Quyết tu giải-thoát tử sinh,
Lìa xa ba cõi, hoàn-thành đạo chân. 
Địa-Tạng! Ta ân-cần nhắn-nhủ 
Đem Trời người giao-phó cho Ông. 
Đời sau, những kẻ có lòng,
Hoặc nam hoặc nữ gieo-trồng thiện-duyên, 
Dù chút ít bằng viên cát nhỏ, 
Hay mảy lông, mờ tỏ mây trần... 
Mong Ông hãy dụng lực-thần,
Độ cho chúng được lần lần liễu-tri. 
Đạo vô-thượng liệu bề tu-tập, 
Mong độ người mà lập chí cao, 
Đừng cho tâm đạo hư-hao,
Đừng cho thối-thất lạc vào nẻo ma. 
Địa-Tạng-vương! nay Ta giao-phó! 
Trong đời sau, nếu có Trời, người 
vì dòng nhân-quả sinh thời,
Phải chịu nghiệp-báo vào nơi ngục-hình. 
Trước khi vào Diêm-Đình nghe xử, 
nhớ được câu kinh chú Đại-thừa, 
Hay danh-hiệu của Phật-Đà,
Danh-hiệu bồ-Tát niệm ra một lần. 
Ông nên dùng lực-thần, gậy sắt 
Hiện thân ra trước mặt chúng sanh 
Phá cho Địa-ngục tan-tành,
Đưa hồn tội chúng vãng-sanh cõi Trời. 
Đức Thế-Tôn tức thời trùng-tụng, 
Lời kệ sau để chúng lắng nghe, 
những lời phó-chúc trên kia
Dặn ngài Địa-Tạng thương về chúng sanh:
“Đời này cho đến đời sau,
Trời người mắc đọa khổ đau!
Hãy dùng lực-thần độ chúng 
Ta nay dặn bảo trước sau!”

1. Bồ-Tát Tuân Chỉ
 bấy giờ ngài Địa-Tạng bồ-Tát, 
Hướng Phật tiền qùy tác-bạch rằng: 
“Thế-Tôn! Con sẽ vâng làm,
Trong đời sau có người nam, nữ nào, 
Trong Phật Pháp, ly-hào gìn-giữ, 
Lòng kính tôn kinh chú, tượng hình. 
Con xin vận sức tận-tình,
Độ cho người ấy tử sinh khỏi nàn. 
bày phương-tiện trăm ngàn giải-thoát, 
nghe pháp lành tạo-tác công-phu, 
Đạo vô-Thượng chẳng thờ-ơ,
Tu-hành tâm chẳng bao giờ thối lui.”

2. Hư-Không-Tạng bạch hỏi
  Địa-Tạng-vương dứt lời bạch Phật, 
Hư-Không-Tạng bồ-Tát đứng lên, 
Hướng về Đức Phật hiện tiền,
Chắp tay, qùy gối thưa lên câu này: 
“bạch Thế-Tôn! ngài hay khen-ngợi, 
Tại cung trời Đao-Lợi hôm nay, 
Sức thần Địa-Tạng sâu dày,
Oai-linh vi-diệu khó thay nghĩ bàn. 
Trong đời sau các hàng nam nữ, 
Hàng Trời, Rồng, Thần chủ v.v... 
Kinh-điển này tụng một lần,
Hoặc nghe danh-tự, trải thân lạy ngài, 
Thì phước-lợi chẳng ai biết được, 
Xin Thế-Tôn, ở trước chúng-sinh, 
nói lên phước-lợi tốt lành,
Chúng con nghe biết tâm sanh vui mừng.”

3. Hai Mươi Tám Điều Lợi
  Phật bảo: “Hư-Không-Tạng bồ-Tát! 
Ta vui lòng nói các Ông nghe, 
Đời sau thiện nữ, nam kia,
Thấy hình Địa-Tạng hay nghe kinh này, 
Đem đến hương hoa bày cúng lễ, 
Đồ ăn mặc bố-thí cúng-dường, 
Hai mươi tám lợi-ích thường
Hoàn về cho kẻ cúng-dường tượng Kinh: 
Một, Trời Rồng hiển-linh hộ-niệm, 
Hai, quả lành, phước hiếm nhiều hơn, 
Ba là nhân của Thánh-vương,
Là nhân vô-thượng cúng-dường mai sau. 
Bốn, tâm Đạo không đâu thối thất, 
Năm, uống ăn, vật-chất đủ đầy, 
Sáu là bệnh-tật trong ngoài,
Thân không vướng-mắc chẳng hay ưu-phiền, 
Bảy, chẳng khổ vì miền tai-ách, 
nạn nước trôi, sạch bách lửa thiêu, 
Tám, nạn trộm cướp cũng tiêu.
Chín, đi đâu cũng được chiều, được tôn. 
Mười, Thần-Qủy sớm hôm hộ vệ, 
Mười một là thân-thể đời sau 
Chẳng làm thân gái dãi dầu,
Mười hai, con gái công-hầu, vương-gia, 
Mười ba là sanh ra xinh đẹp, 
Mười bốn, khi thác hiệp cõi trời. 
Mười lăm, vua chúa nối ngôi,
Mười sáu, trí biết việc đời đã qua. 
Mười bảy, mong gì là toại ý, 
Mười tám, thân-thuộc chỉ có vui, 
Mười chín, tai-nạn cấp thời
Đều tiêu dứt sạch, nơi nơi thái-hoà. 
Hai mươi, tránh nghiệp sa ác đạo, 
Hăm mốt là đi dạo dọc đường 
Không hề trở-ngại tai-ương,
Hăm hai, khi ngủ mộng thường an-vui. 
Hăm ba, quyến-thuộc, người đã chết, 
Tội có mang cũng hết khổ đau. 
Hăm bốn, đời trước phước sâu
Đời này sinh chốn chẳng sầu, bình-yên. 
Hăm lăm, chư Thánh chuyên khen-ngợi, 
Hăm sáu thường lanh-lợi thông-minh. 
Hăm bảy lân-mẫn hữu-tình,
Hăm tám rốt-ráo quả thành như-Lai.

5. Bảy Điều Lợi
  Hư-Không-Tạng! Ta nay sẽ nói, 
Chúng Trời, Rồng cho tới Qủy Thần, 
Đời này chẳng kể bao lần,
Phước lành tích-tụ đến phần đời sau. 
nghe danh-hiệu khẩn-cầu bồ-Tát, 
Hoặc bái-chiêm Địa-Tạng tượng, tranh 
Theo Kinh bổn-nguyện tu-hành,
Tâm hằng khen-ngợi pháp lành cao-siêu, 
Sẽ đạt được bảy điều lợi ích: 
Một là mau tới đích Thánh-nhân. 
Hai là ác nghiệp sạch dần,
ba là chư Phật hóa-thân độ-trì. 
bốn là tâm bồ-Đề bất thối, 
năm, lực thần vô-đối trưởng-tăng, 
Sáu, việc đời trước rõ ràng,
bảy là thành Phật nhập hàng như-Lai.

6. Đại-Hội Tán-Thán
 bấy giờ thảy trong ngoài chư Phật, 
nói chẳng ra đầy chật hư-không, 
bồ-Tát cùng chúng Trời, Rồng
Mười phương đến hội thảy đồng ngợi-khen. 
Đây là việc chưa phen từng có, 
Đức Thích-Ca bày tỏ niềm vui, 
Tán-dương Địa-Tạng hết lời,
Còn đem gửi gấm Trời, người, chúng-sanh. 
Lúc đó pháp-hội lành Đao-Lợi, 
Khắp không trung mưa rưới hương hoa, 
Thiên y, ngọc báu mưa sa,
Cúng-dường lên Đức Phật-Đà Mâu-ni. 
Cùng bất khả tư nghì bồ-Tát 
Địa-Tạng-vương, hương ngát mười phương. 
Dâng xong lễ phẩm cúng-dường,
Đồng-thanh chúc-tụng kiết-tường mà lui.

------------
HếT QUYểN HẠ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét